Chuông cửa reo, tôi ra mở cửa, một cậu trai cao lớn, vạm vỡ chắc tầm trên mét 8, nhìn tôi, em cười rất tươi.
Cậu trai: Chào chị, anh H có nhà không chị? E đến làm chân giả dưới gối.
Tôi: Anh H có, mời em vào nhà. Đợi chị một chút, chị gọi anh H.
Cậu trai: Chị là người mới à, em chưa gặp chị lần nào, không cần tư vấn cho em đâu, em đi chân của a H mấy năm nay rồi. Chị báo anh H để bó bột làm luôn cho em đi”.
( Tin tưởng dữ không? 😀 )
……..
5 ngày sau em trai quay lại.
Cậu em: Chân của em xong chưa chị? Chị bọc cái túi nào đẹp đẹp cho em nhé, em mang đi luôn.
Mà chị đã nhớ tên e chưa đấy? Em tên Sơn, chị nhớ tên em đó nhé!
Tôi kiểu ngơ ngơ (chưa load xong): Ơ chưa mang đi được đâu em, phải thử vào chân, đi lại để anh H xem và cân chỉnh đã chứ, còn đánh thẩm mỹ nữa mà, sao vội thế. Yên tâm chị nhớ tên em rồi (cười trừ).
……..
Sau khi anh Hoàn yêu cầu em trai cởi chân cũ, đi thử chân mới mấy vòng để kiểm tra, nhưng em mới đi được mấy mét còn chưa đủ 2 vòng, đã quay ra nói với anh em tôi:” Em thấy Ok rồi Anh/chị, đánh thẩm mỹ luôn giúp em. Tý em đi chơi với bạn luôn”.
(:D, nhanh gọn)
Hơn 1 tiếng sau:
– Anh H: chân xong hết rồi, đi thử lại lần nữa cho anh xem.
– Cậu em: Thôi không cần đi thử lai đâu anh, anh làm là em yên tâm rồi (Độ tin cậy tuyệt đối :D)
– Tôi: Ơ đi thử đi, chị xin kiểu ảnh với lại có chân mới rồi đi luôn cho đẹp
– Cậu em: thôi chị ơi, chân em làm để dành phòng khi có sự cố, giờ em đi làm xa, làm thêm cái, phòng có gì hỏng còn có chân đi, chứ chân này em vẫn đang đi ngon (chỉ xuống chân cũ- Cười)
Tôi ??? :
Chắc trần đời chỉ một mình cậu em tôi, Làm chân giả là để dành, cơ mà khách tin tưởng thế thấy vui và có động lực lắm lắm!!!
Your comment